Con đường hoa tràm nở vàng rực thu hút bạn trẻ đến chụp hình
Thời tiết TP.HCM, Nam bộ: Dự báo nắng nóng đặc biệt gay gắt một số nơi
Bên cạnh vai trò đóng góp của Thoại Ngọc hầu Nguyễn Văn Thoại, công lao của nhiều quan chức khác có liên quan cũng đã dần được đề cập đến. Tuy nhiên, chúng ta ít biết hơn về hoạt động của những nhân vật cấp thấp, những người trực tiếp làm việc trên công trường đào kênh.Tháng 10.2024, chúng tôi có dịp tiếp xúc với hậu duệ của ông Lê Văn Huề - một quân nhân cấp thấp từng trực tiếp làm việc trên công trường đào kênh Vĩnh Tế - ở Thốt Nốt (Cần Thơ) là anh Lê Trọng Tiến và được chia sẻ các tư liệu mà gia đình đang lưu trữ.Khối tư liệu bao gồm các giấy tờ liên quan tới Lê Văn Huề từ năm 1814 đến năm 1836, trong đó có 3 văn kiện quan trọng giúp hiểu rõ vai trò của Lê Văn Huề trong đợt đào kênh Vĩnh Tế thứ ba, cũng như công tác điều động và giải tán dân phu của cuộc đào ấy.Theo chính lời khai của Lê Văn Huề, ông sinh năm Ất Tỵ [1785]. Không rõ cha mẹ ông là ai, có lai lịch thế nào. Ký ức gia đình họ Lê ở Thốt Nốt xem Lê Văn Huề là ông tổ. Năm 1806, Lê Quang Định tả rạch Thốt Nốt "hai bên đều có dân cư và ruộng vườn". Tờ chiếu năm 1822 ghi Lê Văn Huề quê ở thôn Thới Hòa Trung, huyện Vĩnh Định, phủ Định Viễn, trấn Vĩnh Thanh. Về sau thôn này đổi tên thành thôn Thạnh Hòa Trung.Địa bạ thôn Thạnh Hòa Trung năm 1836 ghi tên nhiều chủ đất họ Lê như Lê Văn Thông, Lê Văn Huyền, Lê Văn Vạn, Lê Thị Phượng... Chi tiết này cho thấy dòng họ Lê đã tới và khai khẩn vùng Thốt Nốt từ lâu. Bản thân Lê Văn Huề cũng sở hữu một số sở đất và sở vườn. Trước khi lập địa bạ, Lê Văn Huề cùng Nguyễn Thị Lợi đã khai khẩn một số ruộng đất. Ngoài ra, ông còn cùng ba người khác là Văn Đức Hương, danh Quý, danh Đằng khai khẩn nhiều ruộng đất. Lúc lập địa bạ, Lê Văn Huề còn sở hữu một sở điền 21 mẫu, một sở điền 30 mẫu (chung với Lê Văn Hội), một sở vườn 4 mẫu và một sở vườn 3 mẫu (chung với Lê Văn Hội).Năm 1814, lúc 29 tuổi, Lê Văn Huề được chọn vào quân ngũ. Ông được bổ vào đội 3, cơ Vĩnh Bảo Tiền thuộc trấn Vĩnh Thanh. Ít lâu sau, vì "được việc, có năng lực và chuyên cần với công vụ", ông được cử làm tiện nghi Đội trưởng của thập 4 của đội ấy, rồi sau đổi sang thập 3. Năm 1822, đúng kỳ khảo khóa, Lê Văn Huề được thực thụ Đội trưởng ở thập 3, đội 3, cơ Vĩnh Bảo Tiền, được ban tước Huề Tài bá.Vào thời đó, công tác đào kênh Vĩnh Tế đã đi vào giai đoạn chót. Cuối năm Minh Mạng thứ 4 (1823), nhà vua ra lệnh điều động dân phu 5 trấn Phan Yên, Biên Hòa, Vĩnh Long, Định Tường, Hà Tiên tiếp tục việc đào kênh. Ngày nay, con cháu họ Lê ở Thốt Nốt còn giữ được 3 văn kiện cấp cho Huề Tài bá Lê Văn Huề, ra lệnh về việc tổ chức binh dân đi đào kênh Vĩnh Tế. Nhờ đó, ta biết được tình hình tổ chức điều động thời đó.Tờ trát đề ngày 15 tháng giêng năm Minh Mạng thứ 5 (1824) do quan Khâm sai Vĩnh Thanh trấn giao cho Đội trưởng đội 2 của cơ Vĩnh Bảo Trung là Dũng Tài bá Nguyễn Văn Dũng, Đội trưởng đội 3 của cơ Vĩnh Bảo Tiền là Huề Tài bá Lê Văn Huề đi đốc thúc Tri huyện Vĩnh An chiêu tập dân phu. Dân phu được lệnh chuẩn bị dụng cụ, cùng với các hạng tre trúc, rạ lợp. Thời hạn là ngày 25 tháng giêng, mọi người phải có mặt ở đồn Châu Đốc để nhận phần đất phải đào. Số lượng điều động là 1.383, bao gồm cả chức dịch và dân phu.Đến ngày 28 tháng giêng, quan trấn Vĩnh Thanh lại cấp tờ trát cho Huề Tài bá Lê Văn Huề coi sóc toán Vĩnh Nhất để tiến hành đào kênh. Sử sách cho biết phần nhiệm vụ của đợt này là đào mở rộng 1.700 trượng đường kênh còn lại, sau đó khơi rộng đường kênh chảy qua đầm Náo Khẩu Ca Âm. Ngày mùng một tháng năm cùng năm [1824], Bảo hộ Cao Miên Nguyễn Văn Thoại cấp cho Lê Văn Huề tờ bằng xác nhận đã hoàn thành công việc, được trở về quân thứ làm việc.Kênh Vĩnh Tế hoàn thành là một thắng lợi cho giao thông, thương mại và nông nghiệp trên tuyến Châu Đốc - Hà Tiên. Vua Minh Mạng nhân dịp này đã ban thưởng "kỷ lục" (một dạng công điểm) và vàng lụa cho những người tham gia theo thứ bậc khác nhau. Bản thân Lê Văn Huề trở lại quân ngũ. Ông đi lính đến năm 1832 thì được lệnh chở của kho ra Huế dâng nạp, trở về theo quân thứ Gia Định tham gia dẹp loạn Lê Văn Khôi, rồi theo quân thứ An Giang đánh trả quân Xiêm xâm lược. Năm 1834, Lê Văn Huề bị bệnh mắt nên xin về nghỉ để điều trị, rồi đến năm 1836 thì xin nghỉ hẳn. Ngày nay con cháu họ Lê còn chăm sóc mộ phần và nhà thờ Huề Tài bá Lê Văn Huề ở Thốt Nốt.
David Beckham đăng thông điệp ẩn ý trên Instagram, CĐV Inter Miami cực kỳ phấn khích
Theo Bangkok Post hôm 7.1, diễn viên Trung Quốc Vương Tinh đã được đưa về Thái Lan an toàn sau nhiều ngày mất tung tích. Trước đó, anh được báo cáo mất tích ở tỉnh Tak (Thái Lan) giáp ranh với Myawaddy (Myanmar), đây vốn là khu vực phức tạp nổi tiếng với các hoạt động tội phạm quy mô lớn. Tổng thanh tra Cảnh sát Hoàng gia Thái Lan - Pol Gen Thatchai Pitaneelaboot, cho biết dựa vào quá trình điều tra ban đầu, Vương Tinh có khả năng là nạn nhân của nạn buôn người. Ông Thatchai và các quan chức cấp cao đã đón nam diễn viên tại trạm kiểm soát xuất nhập cảnh ở Mae Sot, Tak vào chiều 7.1. Thời điểm được giải cứu, nam diễn viên không có dấu hiệu bị tấn công hay ngược đãi.Theo lời kể của nghệ sĩ 31 tuổi với cảnh sát, anh bị người đồng hương Trung Quốc dụ dỗ qua ứng dụng WeChat. Kẻ này bịa rằng mình đại diện cho một công ty giải trí nổi tiếng ở Thái Lan và có thể móc nối công việc cho Vương. Sau đó, nam diễn viên phim Diệp Vấn 3 đã bay từ Thượng Hải sang Thái Lan để nhận vai. Nghi phạm người Trung Quốc được cho là đã điều xe đến đón Vương Tinh tại sân bay Suvarnabhumi (Thái Lan) vào ngày 3.1 rồi đưa nam diễn viên đến khu vực biên giới Mae Sot ở tỉnh Tak. Sau đó, một người khác dẫn Vương qua Myanmar trên một chiếc thuyền băng qua sông Moei, trốn qua các trạm kiểm soát nhập cảnh. Lúc ấy, nghệ sĩ 9X mới biết mình đã bị lừa nhưng không dám chống cự.Bangkok Post cho biết cảnh sát dự kiến sẽ thẩm vấn nam diễn viên này kỹ hơn để nắm rõ những gì đã xảy ra với anh ở Myanmar và những người đã đưa anh đến đó.Trước đó, một tài khoản tự nhận là bạn gái của Vương Tinh đã đăng bài lên mạng xã hội, thông báo rằng nam diễn viên đã mất liên lạc tại Thái Lan từ ngày 3.1. Theo bài đăng, nghệ sĩ này được mời tham gia một dự án phim sản xuất tại Thái Lan và đã có mặt ở Bangkok vào sáng 3.1. Một người tự nhận là phó đạo diễn của bộ phim ban đầu đã đặt phòng khách sạn gần sân bay cho Vương, nhưng sau đó thông báo với anh rằng đã quá muộn để nghỉ qua đêm ở đó và thúc giục anh nhanh chóng đến "địa điểm quay phim". Sau đó, anh được đưa đến Mae Sot, cách sân bay Suvarnabhumi khoảng 500 km trước khi mất liên lạc. Người bạn gái cho biết cô đã ngay lập tức báo cáo vụ việc với cảnh sát Thượng Hải và liên hệ với cả đại sứ quán Trung Quốc tại Bangkok, lãnh sự quán ở tỉnh Chiang Mai.Bài đăng thu hút sự quan tâm của đông đảo dân mạng Trung Quốc, nhiều nghệ sĩ cũng chia sẻ bài viết cầu cứu của bạn gái Vương Tinh, mong sớm có tung tích của anh.
Ngọn lửa bùng lên tại căn phòng 202 nằm ở tầng 3 khách sạn trên đường Hoàng Hữu Nam (P.Long Thạnh Mỹ, TP.Thủ Đức, TP.HCM), chiều 16.3, nghi do chập điện. Phát hiện đám cháy, một số người tìm cách dập lửa nhưng bất thành, ngọn lửa lan ra, thiêu rụi 13/15 mét vuông diện tích căn phòng cùng nhiều tài sản.Thời điểm này, bên trong khách sạn có 2 vị khách đang lưu trú tại tầng 4 và 4 người trong gia đình nhân viên, trong đó có 2 trẻ nhỏ (2 và 3 tuổi). Đám cháy tỏa nhiệt lớn, khói đen bao trùm gây ngạt.Nghe hô hoán, 2 vị khách mở cửa phòng ra thì khói đen lùa vào, lối đi ngoài hành lang đã mịt mù, cả hai ôm nhau chịu trận.Bốn người trong gia đình nhân viên khách sạn, người mẹ bế đứa bé 2 tuổi còn người chồng bế bé gái 3 tuổi, dắt díu nhau chạy lên sân thượng, tầng 5. Mặt mày nhem nhuốt, ho sặc sụa, cả 4 người chờ lực lượng cảnh sát tới cứu.4 giờ 53 ngày 16.3, trung sĩ Nguyễn Công Hoàng Kha (21 tuổi) cùng các đồng đội công tác tại Đội Tham mưu, Tổ địa bàn TP.Thủ Đức (Phòng Cảnh sát PCCC và cứu nạn cứu hộ Công an TP.HCM) nhận nhiệm vụ chữa cháy, cứu người tại đám cháy khách sạn nhiều tầng. Đồng thời, Đội chữa cháy và cứu nạn cứu hộ Khu vực 2 cũng được điều động chi viện.Chỉ hơn 5 phút, phương tiện chữa cháy và các chiến sĩ có mặt tại hiện trường, lên phương án tác chiến. Lúc này, hiện trường vụ cháy lửa lớn, khói đen bốc cao."Bên trong có người mắc kẹt, khói đen dữ lắm", người dân hô to khi thấy xe chở trung sĩ Kha cùng đồng đội đến hiện trường đầu tiên.Vụ cháy lần này, trung sĩ Kha cùng 4 chiến sĩ khác làm nhiệm vụ trinh sát, tìm kiếm cứu nạn, cứu hộ, tìm nguồn gốc cháy. Đồng đội còn lại triển khai phun nước, ngăn cháy lan, dập lửa.
Cô gái mất cả tứ chi sau khi bị nhiễm trùng từ máy phun sương
Việc kéo dài thời gian cập nhật phần mềm cho smartphone hứa hẹn sẽ giảm thiểu lượng điện thoại bị vứt bỏ, kéo dài tuổi thọ thiết bị và giảm áp lực nâng cấp thường xuyên, từ đó giúp tiết kiệm chi phí cho người tiêu dùng. Mặc dù vậy, gần 2 năm sau, nhiều người bắt đầu nghi ngờ về tầm quan trọng của hoạt động này.Một trong những lý do chính khiến 7 năm cập nhật không thực sự tạo ra tác động lớn là hầu hết người dùng không giữ điện thoại lâu đến vậy. Theo số liệu từ Statista, chu kỳ thay thế smartphone trung bình ở Mỹ hiện là khoảng 2,54 năm và mặc dù dự kiến sẽ tăng lên 2,68 năm vào năm 2027, con số này vẫn còn cách xa 7 năm. Các nhà sản xuất điện thoại hiểu rõ điều này, kết quả là việc hứa hẹn 7 năm cập nhật phần mềm không tốn kém nhiều vì họ biết rằng phần lớn người dùng sẽ "không ở lại để hưởng lợi từ nó".Ngoài ra, ngay cả khi người dùng muốn giữ smartphone lâu hơn, các vấn đề về phần cứng có thể buộc họ phải nâng cấp. Chip và pin của smartphone thường bị lỗi thời sau vài năm sử dụng và màn hình cũng có thể gặp vấn đề sau thời gian dài. Chi phí và phiền phức khi duy trì một chiếc smartphone cũ có thể vượt xa lợi ích của việc giữ lại nó.Điều này cho thấy, mặc dù việc cung cấp 7 năm cập nhật phần mềm có vẻ như là một động thái thân thiện với người dùng nhưng đây có thể chỉ là một chiến lược tiếp thị giúp các công ty tạo dựng hình ảnh bền vững mà không ảnh hưởng đến lợi nhuận. Họ vẫn có thể thúc đẩy doanh số bán hàng bằng cách khuyến khích người dùng nâng cấp thường xuyên.Dĩ nhiên không phải tất cả đều tồi tệ. Việc cập nhật phần mềm dài hạn có thể mang lại lợi ích cho các doanh nghiệp quản lý một nhóm thiết bị nhằm giúp họ tiết kiệm chi phí thay thế. Người dùng có ngân sách hạn hẹp hoặc theo chủ nghĩa tối giản cũng có thể đánh giá cao việc có thêm 1 hoặc 2 năm hỗ trợ phần mềm.Tóm lại, mặc dù 7 năm cập nhật phần mềm nghe có vẻ hấp dẫn nhưng thực tế cho thấy hầu hết người dùng sẽ nâng cấp smartphone trước khi hết thời gian hỗ trợ. Nếu không có sự thay đổi trong thói quen tiêu dùng và khả năng thích ứng của phần cứng, lời hứa này có thể chỉ là một chiêu trò tiếp thị hơn là một cam kết thực sự mang lại lợi ích cho người dùng.